Date Range
Date Range
Date Range
Xí, đồ hạ lưu. Trăng treo đầu liễu Lâm Địch Nhi. Nam chủ khí phách tà mị, cớ sao liên tục xé quần áo nữ chủ? Sáu lí do nam chính ngược nữ chính.
hư không! NGÔN TÌNH CẬN ĐẠI. Thần tình yêu báo ơn. Tình yêu, con dao hai lưỡi. Ta chỉ muốn gần, gần hơn chút nữa thôi, đưa tay chạm tới.
Đời Thay Đổi Khi Ta Thay Đổi. Tiểu thư Mạn Quân, chào buổi sáng. Posted in Khanh Bản Đa Tình.
MỤC LỤC TRUYỆN ĐANG DỊCH. CỬU GIA, ĐỪNG VẬY MÀ. Truyện dịch phi thương mại, chưa được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của chủ nhà. Nếu bản dịch còn sót lỗi thì vui lòng comment báo lại giúp mình với nhé.
Ở những năm tháng tuổi hoa rực rỡ nhất, chúng ta thường chưa biết thế nào là yêu, nhưng lại gặp được tình yêu của cả đời người.
Thế nào là hiền thê. Trên tửu lầu trong kinh thành, có một vài cô gái đang nhảy múa, trong khi Minh Trọng Mưu muốn lại gần để xem, thì Tạ Lâm lại không mảy may có hứng thú, nhưng Hoàng đế bệ hạ cảm thấy quá đỗi mới mẻ, nên đã đi lên rồi, Tạ Lâm thân là thần tử, đương nhiên đành phải liều mình đi theo thôi.
Thuộc về nhau, những khi ta buồn. Thông báo drop Hầu môn khuê tú. Từ giờ mình bắt đầu đi học thêm đồ họa vào buổi tối nên thời gian edit không còn nhiều nữa. Mà bộ Hầu môn khuê tú thì lại siêu siêu dài nên mình xin phép drop bộ này vô thời hạn. Rất xin lỗi các bạn những ai đang theo dõi bộ này trên wordpress của mình. Posted in Hầu môn khuê tú. Tagged hầu môn khuê tú. Hỉ lương duyên Chương 34. Đừng làm cho đại bá mẫu phải chờ.
ẨN NHÂN SĨ HỌA MỸ NHÂN.
Người nắm tay ta, neo ta nửa đời phiêu bạt. Ta ng Thư Ca c. Lông ma y cong thô i không tan. A i khanh, thi tâ m! Hoàng hậu bỏ trốn.
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại, như ngày hôm qua. Đôi lúc thấy mình thật vô dụng. Sao không tranh giành, không ham muốn? Sao cứ muốn một cuộc sống yên lặng trôi đi? Nhiều sóng gió, mưu toan và cả những lọc lừa, sao cứ mãi bình chân như vại? Sao không ước mơ thêm nữa, sao không tham vọng lên thêm? Sao cứ vẫn mãi ngây thơ như vậy? Có quá yên bình không? Có muốn được nhiều thứ không? Không muốn phải không? Có lẽ quá thoát tục rồi nhỉ? Nhà nghèo không có nghĩa là không biết tự trọng.
Là thống lĩnh của 16 vệ tướng quân đất Đại Đường, vậy mà khí chất tản mát trên người hắn lại có thể sánh ngang với dạng thư sinh tao nhã. Luôn phát ra uy thế lãnh ngạo, ngay cả Hoàng Thượng cũng không dám tùy tiện giúp hắn chỉ hôn. Ai ngờ được một cô nương thanh lệ ngồi nghỉ tại bàn bên lại khiến hắn không tài nào rời mắt? Hai người xem như đã tình đầu ý hợ.
Hãy nhìn xa hơn những gì bạn thấy! Đoản văn, truyện ngắn không đọc thì phí. Cái này là ta đọc và thích, còn tùy vào mỗi người a, ta làm theo sở thích mai này còn tua lại chia sẻ cùng mọi người. Văn chương ít ỏi đừng chém ta nha.